
🤝 CÓ NHỮNG KHOẢNG LẶNG GIỮA BỐ MẸ VÀ CON CÁI – ĐỪNG ĐỂ ĐIỀU ĐÓ KÉO DÀI THÀNH KHOẢNG CÁCH BỐ MẸ NHÉ!
🤝 CÓ NHỮNG KHOẢNG LẶNG GIỮA BỐ MẸ VÀ CON CÁI – ĐỪNG ĐỂ ĐIỀU ĐÓ KÉO DÀI THÀNH KHOẢNG CÁCH BỐ MẸ NHÉ!
Có bao giờ BỐ MẸ đứng ngoài cánh cửa đóng im lìm, tự hỏi:
“Con đang nghĩ gì?”
“Con còn cần mình không?”
Hay đau lòng hơn: “Mình đã đánh mất con từ khi nào vậy?”
1. TUỔI DẬY THÌ – khi cánh cửa đầu tiên bắt đầu khép lại
Trước đây, mỗi ngày con chạy ào về khoe với bạn chuyện trường lớp. Giờ đây, con chỉ nói:
– “Không có gì.”
– “Bình thường thôi.”
– "Con mệt, để con yên."
Bố mẹ lo lắng, sốt ruột và nghĩ rằng con đang GIẤU GIẾM, đang BẤT ỔN, hoặc tệ hơn: đang XA LÁNH mình.
🌳 Nhưng có thể, con KHÔNG BIẾT NÓI SAO sao cho bố mẹ hiểu.
Có thể, con SỢ sẽ bị PHÁN XÉT, bị PHẢN ĐỐI, bị XEM THƯỜNG.
Có thể, con đang cần thời gian và không gian để TỰ HIỂU CHÍNH MÌNH – điều mà chính bố mẹ cũng từng trải qua nhưng đã lãng quên.
2. BỐ MẸ ĐANG VỘI SỬA CON – mà quên tự nhìn lại mình
Tuổi dậy thì không chỉ là giai đoạn con thay đổi – mà cũng là lúc BỐ MẸ CẦN CHUYỂN MÌNH.
- Từ người “NẮM TAY” chuyển sang người “ĐI BÊN CẠNH”.
- Từ người “RA LỆNH” trở thành người “TRÒ CHUYỆN”.
- Từ người “DẠY” trở thành người “LẮNG NGHE”.
Nhiều bố mẹ vì lo cho con mà càng siết chặt, kiểm soát mọi hành vi, chê trách mọi lỗi sai, gán nhãn "nổi loạn", "bướng bỉnh"...
Nhưng hãy thử nghĩ xem:
• Nếu bố mẹ vừa bị áp lực học hành, vừa rối ren cảm xúc, mà mỗi khi về nhà lại nghe phán xét… bố mẹ có muốn chia sẻ không?
• Nếu bố mẹ đang tìm hiểu chính mình, mà lại bị bắt ép theo chuẩn mực người lớn/ người khác… bố mẹ có thấy được thấu hiểu không?
3. ĐIỀU CON THẬT SỰ CẦN – không phải lời khuyên, mà là trái tim
- Có những điều con BIẾT SAI, nhưng CHƯA ĐỦ MẠNH để chọn đúng.
- Có những cảm xúc con KHÔNG HIỂU, chỉ biết trút ra bằng IM LẶNG, GIẬN DỮ, PHẢN KHÁNG.
- Điều con cần không phải là những bài giảng đạo lý, mà là:
💗 Một người sẵn sàng lắng nghe mà không ngắt lời.
💗 Một cái ôm khi con chẳng muốn nói gì.
💗 Một câu “Mẹ ở đây, lúc nào con cần” – hơn là “Mẹ đã nói bao nhiêu lần rồi!”
4. BỐ MẸ ĐỪNG ĐỂ ĐẾN KHI CON THÔI CẦN - mới học cách gần con
Tuổi dậy thì là cây cầu mong manh – nếu bố mẹ không đi chậm lại, không xây từng viên gạch cảm xúc, cây cầu sẽ gãy giữa chừng.
Con lớn lên, trưởng thành, sống tốt – nhưng KHOẢNG CÁCH ẤY SẼ CÒN MÃI, nếu bố mẹ KHÔNG NỖ LỰC KẾT NỐI ngay từ bây giờ.
🌱 LỜI KẾT – Đừng gõ cửa phòng bằng tiếng trách móc, hãy gõ bằng tình thương
- Đừng chỉ nhìn vào hành vi. Hãy nhìn vào nỗi sợ, sự bất an, những câu hỏi không lời của con.
- Hãy là nơi mà con dám quay về, dù ngoài kia có gió bão thế nào.
💬 Bởi vì:
- Một đứa trẻ nổi loạn là đứa trẻ chưa được lắng nghe đúng cách.
Và
- Một người bố, người mẹ vĩ đại – không phải người nuôi con giỏi – mà là người hiểu con khi con tưởng như không thể hiểu.
❤️ BỐ MẸ HÃY CHO CÁI CON CẦN, CHỨ KHÔNG PHẢI CHO CÁI BỐ MẸ CÓ NHÉ!!!